Từ sở cảnh sát trở về, Lâm Uyển mệt mỏi ngã ngồi trên sô pha.
Bên cảnh sát cho hay, Cố Đoàn Đoàn và Cố Thời Việt chắc chắn sẽ đi tù.
Còn về phần ngồi tù bao nhiêu năm...
Luật sư do nhà họ Tôn mời đến chắc chắn sẽ không làm cô thất vọng.
Màn hình điện thoại nhảy ra tin nhắn mới, Lâm Uyển tưởng là Phương Du Ảnh gửi đến, vội vội vàng vàng mở ra xem.
Ai ngờ phát hiện người nhắn tin là cô em họ "không có cũng được" - Lâm Vi.
"Chị, nghe nói chị bị bắt cóc? Chị có sao không? Em lo lắm đó!!!"
Khóe môi Lâm Uyển co rút một cái.
Lo thật không?
Nhưng cô vẫn lễ phép trả lời: "Không vấn đề gì, chị an toàn."
Lâm Vi trả lời ngay.
"Thật tốt quá!"
"Nếu chị mà xảy ra chuyện gì, em... em biết làm sao đây!"
"Chúng ta thân nhau đến vậy mà!"
Lâm Uyển tâm mệt, không thèm trả lời cô ta nữa.
Vốn định quăng điện thoại sang một bên, bỗng nhiên Lâm Vi lại gọi đến.
Không phải nhắn tin, mà là trực tiếp gọi điện thoại đến.
Lâm Uyển do dự rồi cũng nhận.
"Chị! Nói cho chị nghe một tin tức tốt!"
"Ừm?" Lâm Uyển nghe thấy tiếng nhạc xập xình bên kia đầu dây điện thoại.
Trong lòng nghiến răng nghiến lợi nghĩ.
Quả nhiên quan tâm gì đó đều là giả dối.
Chắc cô ta đang ở quán bar nào, cùng đám trai bao vui vẻ đây!
Nhưng lời tiếp theo của Lâm Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618624/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.