Cố Đoàn Đoàn lại rời ánh mắt đến trên người Phương Du Ảnh: "Còn cô, con nhỏ khốn kiếp!"
"Cô ngăn cản những nữ sinh khác tiếp cận Tôn Phát, giúp bọn họ tránh được một kiếp!"
"Còn tôi, cô lại bỏ mặc không quan tâm!"
"Cô đáng chết!"
Phải cố lắm, Phương Du Ảnh mới không chửi thành tiếng.
Mẹ nó, người đâm đầu vào cái hố mang tên "Tôn Phát" là cô, người rù quến hắn cũng là cô.
Liên quan éo gì đến bà đây!
Nhưng Phương Du Ánh học khôn rất nhanh, cúi đầu noi theo dáng vẻ ăn năn hối lỗi của Lâm Uyển.
"Bạn học Cố, thực xin lỗi."
"Không phải tớ không muốn ngăn cản, nhưng cậu biết đấy... dạo gần đây chương trình học nặng nề, tớ không có thời gian để ý đến anh họ."
"Ai mà ngờ anh ấy lại giở trò ức hiếp cậu?" (°
"Nếu biết, tớ nhất định sẽ ngăn cản!"
Phương Du Ảnh còn muốn nói tiếp, bỗng bị giọng nói như heo chọc tiết của Tôn Phát cắt ngang.
"Phương Du Ảnh! Tao tự nhận đối xử với mày không tệ, vậy mà mày ở sau lưng nói xấu tao!"
"Đồ ngu này!!!" Đây là tiếng hét thuộc về cha Tôn Phát.
Tiếng súng chói tai vang lên, cảnh sát nối đuôi nhau xông vào nhà kho.
"Giơ tay lên, không được nhúc nhích!"
Tình hình xoay chuyển ba trăm sáu mươi độ.
Cố Thời Việt không hổ là chó liếm của Cố Đoàn Đoàn, vào thời khắc nguy cấp, hắn dùng thân mình che chắn Cố Đoàn Đoàn ở phía sau, bảo vệ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618623/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.