Đúng lúc này, Tôn Phát quay trở lại, hắn đi xồng xộc về phía bên này, nhìn bộ dáng có vẻ là chạy không nổi, nhưng mục tiêu rõ ràng là cô.
“Cô gái đằng kia… chờ, chờ một chút!”
Thấy hắn không có ý xấu, mặc dù khó chịu nhưng Lâm Uyển vẫn dừng lại.
Nhưng Cố Đoàn Đoàn lại sửng cồ lên: “Con nhỏ này, mày dám rù quến anh Phát của tao?”
Lâm Uyển: “???”
“Aaaa, con nhỏ lẳng lơ, xem tao xử mày!”
Lâm Uyển: “?!”
Cảm xúc của Cố Đoàn Đoàn quá mức thất thường, Lâm Uyển sợ cô ta đả thương đến mình, vội vàng tránh đi.
Nhưng cô ta giống như phát điên, ánh mắt ghim chặt trên người cô, dùng bộ móng tay sắc lẻm cào về phía mặt cô.
Vào lúc nguy cấp, Tôn Phát chạy đến, chắn giúp cô một chưởng của Cố Đoàn Đoàn.
Móng tay của Cố Đoàn Đoàn ấn sâu vào mặt Tôn Phát, cả hai cùng lúc kêu lên: “A!”
Tôn Phát kêu lên vì đau.
Cố Đoàn Đoàn kêu lên vì sợ.
Sợ hãi qua đi, cô ta lớn tiếng chất vấn: “Tôn Phát! Tôi đối xử với anh không tệ, anh lại ở sau lưng tôi mờ ám với Lâm Uyển? Anh có còn là con người không!”
Tôn Phát cau có hất tay Cố Đoàn Đoàn ra, “Cố Đoàn Đoàn, nếu cô còn tác oai tác quái, xem ông đây xử cô như thế nào!”
Có lẽ vì lời đe dọa của Tôn Phát quá mức trắng trợn, Cố Đoàn Đoàn nghiến răng ken két, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Đương nhiên, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618616/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.