Lục Tầm Thu đơ mặc trước giờ ai dám ra lệnh cho hắn, câu từ của cô thật khiến hắn không biết nên dùng gì để kết luận, không phải trước đó vẫn luôn khép nép lấy lòng hắn sao?
Đông An ngồi xuống bưng trà uống một ngụm, móc điện thoại từ trong túi ra hí hoáy bấm. Lục Tầm Thu nhíu mày, lát sau tiếng nhạc nền game thật chói tai bay tới. Hắn đen mặt, hắn tới đây nói chuyện chứ không phải ngồi xem cô chơi game. Ngay cả trà cũng không đãi hắn thì thôi đi,hắn cũng không chấp một li trà, nhưng từ khi nào hắn bị xem thành không khí như vậy không?
" Không ngờ em sống bê tha quá đấy, còn đâu gia giáo nhà họ Lục nữa? Đạo đãi khách vậy sao?"
Lục Tầm Thu thường ngày luôn đợi người khác mở miệng hỏi ý kiến hắn, nhưng không hiểu sao trước sự trầm mặt này hắn lại chịu không nổi.
" Quá khen, nhà họ Lục có gia giáo ra sao cũng không liên quan đến tôi. Tôi chưa từng được dạy qua cũng chẳng thèm biết mấy cái đó đâu. Mà... Anh cũng biết mình là khách hả? Khách không nên lấn chủ biết không, như vậy là không tốt, cho dù anh có bị rụng mất dây thần kinh nào đi nữa cũng không chấp nhận được đâu."
Đông An vẫn hăng hái bấm điện thoại, không thèm nhìn hắn, vẽ mặt hàm hồ nói nhưng ý thì chẳng hàm hồ tí nào. Chị đây là chủ lần nào tới phiên mi nói, chị đây thiên tài bẩm sinh,tự tại, cần gì người dạy, thần kinh cũng đừng tới đây gây sự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049425/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.