Tiếng chuông nhẹ kêu, Đông An từ trong ổ chăn ấm chui ra, bộ dáng mớ ngủ cà lơ phất phơ đến nổi còn sợ Viết Uy thức 3 ngày 2 đêm còn không đạt tới. Sau chuyện lừa tiền...ừm cho đi sợi dây chuyền được tặng lại 32 tỷ thì không còn gì đặc sắc, Đông An liền về nhà thực hiện kế hoạch ngủ đông cho đến giờ.
Đông An vừa nhìn đồng hồ 9:00 sáng liền mò mặt xuống bếp nấu nước sôi, đứng một bên gật gù ngủ gật thật mất hết hình tượng.
Bính boong... Bính boong...
Tiếng chuông cửa không ngừng kêu, Đông An hơi mở mắt, giờ này còn ai muốn đến, mệt chết. Lết cái thân xác nặng nhọc từng bước từng bước ra mở cửa. Đông An mua biệt thự đơn xơ nơi đây khá vắng, vì thế rất yên tĩnh, chỉ có người quen biết nên chắc bọn Thế Tư tới thăm.
Cạch!
Đông An mở cửa nhìn người trước mặt mình, hai mắt cứ xoe tròn nhìn trắng trợn, cũng chẳng thèm mở miệng. Cứ thế nhìn chằm chằm vào người trước mặt.
" Muốn nhìn tới khi nào? Vào nhà Anh có chuyện muốn nói."
Thấy Đông An cứ nhìn mãi cũng chẳng có ý tứ gì khác hắn đành mở miệng kiểu hời hợt như anh đây lạnh lùng.
Đông An chớp mắt một cái, không ngờ đấy, người tới lại là Lục Tầm Thu. Cũng không gì ngạc nhiên với năng lực của hắn muốn biết cô ở đâu cũng không có gì khó, cô cũng không có tận lực che dấu. Đông An hơi lui người ra sau chưa đợi hắn đi vào đã nghe một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049424/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.