Thấy Tuệ Mộc Dương hơi nặng giọng, ý ngầm nhắc nhỡ Lâm Nhã Vũ. Nhưng ả không cam tâm chịu thua thiệt, liền quay sang quát Đông An.
" Nói! Cô là đồ nhà giàu mới nổi nào? Ai bao nuôi cô, tôi bao gấp đôi! "
Đông An khẽ rũ mắt xuống, kiềm chế sát ý loé lên trong mắt. Hiện tại thân thể này tuy là của cô, nhưng vẫn chưa kiềm chế được "thứ đó". Khẽ nâng tay che đi con mắt trái đổi màu, sau ổn định lại bỏ tay xuống. Vì hai người trước đang ngầm chống đối nhau, nên không để ý đến động tác dị thường này.
" Đủ rồi, Tiểu Vũ em im lặng cho Anh."
Tuệ Mộc Dương cố nhịn phẫn nộ với Lâm Nhã Vũ nói.
" Cái gì chứ."
Lâm Nhã Vũ liền điên tiết lên, tại sao ả có quyền, có tài, có sắc làm sao có thể thua thiệt với đồ quê mùa này chứ. Ả là con gái tất nhiên là ghét người đẹp hơn mình, chưa kể kẻ được Dương ca ca chú ý là kẻ thù lớn nhất của ả. Ả không cho phép ai cướp Tuệ Mộc Dương của ả. Cái thứ quê mùa ăn mặc như dân đầu đường thế này thì chỉ là nhà giàu mới nổi, hoặc có người bao nuôi mà thôi. Còn ở đó giả dạng quyền quý thanh cao, ả chỉ muốn xé rách mặt của đồ quê mùa này. Khỏi có rãnh rỗi lại chạy đi dụ dỗ đàn ông.
" Câm miệng"
Ngay lúc Lâm Nhã Vũ cùng Tuệ Mộc Dương muốn cãi nhau, Đông An liền quát lớn. Đủ! Nhìn hai người này cứ người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049400/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.