Vấn đề này Lê Nguyệt Xuyên chỉ vướng mắc đôi chút, sau đó hơi tự giễu cong khóe miệng, đặt sang một bên không nghĩ đến nữa.
Liễu Nguyên rất nhanh đã đến Hầu phủ. Tiết trời chuyển sang cuối thu nhưng trên tay hắn vẫn phe phẩy chiếc quạt giấy, đầu đội mũ ngọc, eo thắt ngọc bội, mang theo khí phách phấn chấn của một cậu thiếu niên .
“Sao vậy? Hầu gia vội vàng cho gọi ta đến, rốt cuộc là có chuyện quan trọng gì? Một giây đáng giá ngàn vàng. Huynh làm lỡ chuyện tốt của ta, lát nữa phải mời ta uống rượu bồi thường mới được.”
Lê Nguyệt Xuyên chỉ lạnh nhạt liếc một cái, rồi đưa hộp gấm trên tay cho hắn: “Xem trước đi.”
Liễu Nguyên liếc qua, tức thì ngẩn người, đáy mắt lập tức lộ ra một tia vui mừng khôn xiết: “Đây chẳng phải là Phượng Hoàn Thảo sao? Nguyệt Xuyên, người của huynh tìm thấy ở đâu vậy?”
Lê Nguyệt Xuyên rũ mắt xuống: “Không phải người của ta tìm được. Cái này là… Diệp Tử cho ta.”
“Là vị hôn thê trước kia đã từ hôn của huynh đó à?” Vẻ mặt Liễu Nguyên có chút kinh ngạc: “Cô ta cho huynh cái này để làm gì? Xin lỗi bồi thường, bày tỏ chút thành ý? Không đúng, cô ta làm sao biết được huynh cần dùng Phượng Hoàn Thảo để giải độc? Hơn nữa cái này còn cực kỳ khó tìm, vương phủ dùng nhiều vàng mua lại?”
Hắn liên tục đưa ra nhiều vấn đề như vậy, Lê Nguyệt Xuyên cũng không vội vã, chậm rãi trả lời từng cái một: “ Phải, chính là cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cong-tam-ke/1992570/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.