Bọn họ đều nhìn nhau chốc lát rồi gật đầu ra hiệu: Lên. Thế là một đám người tự cho mình là giỏi xông lên. Đệ tử Thanh Ngọc môn có chút cốt khí nên cũng thủ thế ra bảo vệ Nhàn Vũ. Dù sao cô hiện tại cũng là bảo bối của tông môn. Có một đệ tử khuyên cô:
- Sư tỷ mau đi đi. Chúng ta ở đây cản bọn chúng.
Cô như không nghe thấy cũng chẳng nói gì, đi qua các đệ tử. Những đệ tử đứng đó biết mình không cản được cô nên đành chiến đấu cùng. Cô vờ như lấy từ trong túi trữ vật mà tông môn một cái roi.
Cây roi dài, màu xanh lam tỏa ra sự sắc lạnh. Cô vung một cái qua đám người, tất cả đều ngã xuống hộc máu. Có người còn như đã bất tỉnh. Cả nhóm đệ tử Thanh Ngọc môn đứng như tượng đá chứng kiến tất cả. Ánh mắt bọn họ nhìn cô như đám người hâm mộ thấy thần tượng của mình.
Cô vẫn lạnh lùng, rồi lại cười mỉa mai nhìn đám người trên mặt đất nói:
- Phế vật.
Cả đám đệ tử kia nhìn Nhàn Vũ mà nghĩ: " Từ khi nào mà sư tỷ của họ lại ngầu như vậy a"
Cả đám người trên đất bực mình nhưng lại không làm gì được cô liền ghi hận trong lòng.
Cô nhìn Ngưng Thủy vẫn đang bất động kia rồi lại bảo một đệ tử nữ lên giúp.Lại đưa cả đám đi một đoạn nữa. Sau dặn dò cả đám chăm sóc Ngưng Thủy cẩn thận rồi đi một mình. Tuy họ không muốn sư tỷ đi nhưng không cản được nàng. Nhìn bóng dáng Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cong-luoc-truyen/1474956/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.