Thị vệ tiến tới giữ hai nàng ta lại, Trịnh lương đệ và Lâm lương viên hoảng hốt, dập đầu xuống xin thái tử minh xét, Trịnh lương đệ bò tới ôm chân Nhiếp Thiên Cẩn nhưng bị hắn hất ra, đạp mạnh một cái vào mặt khiến nàng ta lăn lê bò lết ở giữa sàn. Thị vệ lôi kéo hai nàng ra ngoài mặc kệ bọn họ la hét thế nào, Nhiếp Thiên Cẩn ra lệnh cho người niêm phong hai viện lại. Xong việc cũng đuổi hoàng muội đi, Nhiếp Tịch Chi xụ mặt nói :
Cả ngày muội vẫn chưa được gặp Vĩnh Hi.Gọi hoàng tấu, vài ngày nữa ta đưa nàng ra ngoài đi chơi muội sẽ được gặp.Nhiếp Tịch Chi nhìn người hoàng huynh nhỏ nhen cũng không so đo. Chuyện hôm nay hoàng huynh xử lí khiến nàng rất hài lòng, thời gian sau không còn ai bắt nạt tiểu Vĩnh Hi nữa.
Nhiếp Thiên Cẩn thay bộ trang phục mới, đi tới Thừa Đức điện - nơi ở của mình, hiện đang giam giữ Châu Vĩnh Hi. Hắn tiến vào trong, thấy Châu Vĩnh Hi đã tỉnh dậy, đang dùng bữa ngon lành thì nhanh nhẹn ngồi xuống gắp thức ăn cho nàng. Châu Vĩnh Hi thấy hắn thì hứng thú ăn uống cũng mất đi, nàng vội buông đũa bước đến giường tựa ở đầu giường
- Ta ăn no rồi, ngươi cứ từ từ ăn đi, ta đi ngủ đây
Nhiếp Thiên Cẩn cũng ngồi cạnh, xoa bụng cho nàng dễ tiêu hóá
- Nàng ăn thêm chút nữa đi, phải béo tròn mập mạp ôm mới thích
Châu Vĩnh Hi khịt mũi kinh thường
Năm nhân các ngươi toàn nói ngọt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709512/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.