Nhiếp Tịch Chi thấy hoàng huynh mình đến thì không vòng vo, vào thẳng vẫn đề :
- Hoàng huynh, Vĩnh Hi sao rồi. Ta muốn gặp Hi Hi
Nhắc tới nàng, ánh mắt Nhiếp Thiên Cẩn dịu lại hẳn
Mệt quá nên ngủ. Mai rồi tớiNghe nói huynh muốn lập nàng làm thái tử phiMuội có ý kiến ? Hắn nhướn mày hỏiNhiếp Tịch Chi châm trà mời hoàng huynh, lựa lời nói :
- Tất nhiên có. Hoàng huynh chưa gặp Vĩnh Hi nhiều, nên cảm giác chỉ dừng ở mức hứng thú, huynh lại nhầm lẫn với tình yêu. Đợi thời gian nữa huynh chán thì huynh tính làm sao? Muội thân là bằng hữu, làm sao chịu được nàng ấy đâu khổ.
Nhiếp Thiên Cẩn trừng mắt, gẵn từng chữ :
- Có một số lời muội nói khiến ta tức giận, nên thu lại sẽ tốt hơn. Đừng để ta gả muội tới thảo nguyên. Còn nữa, yêu hay không trong lòng ta tự hiểu, không cần muội can thiệp.
Nhiếp Tịch Chi nhìn ánh mắt của hoàng huynh tức giận cũng ớn sống lưng, nàng thở dài, biết là khuyên không được. Thôi thì ở Minh Lạ quốc nàng sẽ là người chống lưng cho Vĩnh Hi
Huynh mà gả muội tới đó, hoàng tẩu sẽ buồn.Hôn sự sẽ tổ chức mùa xuân đầu năm.
Hoàng huynh đã thông báo cho phụ hoàng, mẫu hậu ....Đợi thời gian nữa Hi Hi ngoan ngoãn, ta dẫn nàng gặp mẫu hậuNhiếp Tịch Chi đi ra ngoài hoa viên hít thở không khí, cũng chẳng biết Vĩnh Hi gả cho hoàng huynh là phúc hay hoạ, Vĩnh Hi ơi Vĩnh Hi, đường tình duyên của cậu gian nan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709511/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.