Nhiếp Thiên Cẩn ôm tâm trạng nặng nề về sứ quán, khó khăn lắm hắn mới thích một nữ nhân. Nhưng nàng đã có hôn ước với người khác, không sao, vẫn còn chưa muộn, hắn vẫn có thể cướp nàng về Minh Lạ quốc. Châu Vĩnh Hi, nàng nhất định phải là của hắn, nhất định phải thuộc về hắn.
- Ám vệ
Hai ám vệ xuất quỷ nhập thần không biết từ đâu xuất hiện hành lễ với hắn :
- Có thuộc hạ
Nhiếp Thiên Cẩn ngồi trên cao ra lệnh
- Theo dõi Châu Vĩnh Hi, đem người đánh hạ toàn bộ thuộc hạ của tên Lê Ngọc Hàn đang âm thầm bảo vệ Châu Vĩnh Hi, giết kín kẽ đừng để bọn họ báo tin.
Nếu hắn không có được thì sẽ cướp.
Đêm đến hắn không tài nào ngủ được, nhắm mắt lại hiện lên hình bóng của người thương. Nhiếp Thiên Cẩn quyết định đi thăm Vĩnh Hi một chuyến. Đột nhập vào khuê phòng nàng thì thấy mọi thứ tối om, nương theo ánh trăng đến bên giường nàng. Nàng đêm nay thật đẹp, chỉ khoát mỗi cái áo ngoài, cái yếm trắng nửa che nửa hở ra ngoài ôm trọn lấy bầu ngực của nàng. Yết hầu Nhiếp Thiên Cẩn lên xuống, một tay xoa bóp vân vê bầu vú, tay còn lại vuốt ve khuôn mặt, cần cổ, rồi nắm lấy tay nàng đan xen vào nhau. Nhiếp Thiên Cẩn thầm nhũ " Tiểu hồ ly khiến cô ngày đêm thương nhớ, bản thân lại không tim không phổi ngủ say như vậy". Hắn không kiềm được hôn nhẹ lên môi nàng, ban đầu chỉ muốn lướt nhẹ qua nhưng mà, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709506/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.