Châu Vĩnh Ninh trên đường về nhà cứ suy nghĩ lời hoàng thượng nói, ông thấy Thần Vương cũng không tệ. Chỉ là ông sợ Hi Hì gả vào hoàng tộc sẽ bị cuốn vào vòng tranh đấu quyền lực, ông sợ Hi Hi sẽ chịu ấm ức. Nếu như ông phát hiện Hi Hi gả vào Thần Vương phủ mà cắn răng chịu khổ ông sẽ khiến hắn sống không thoái mải, Lê Ngọc Hàn thân phận cao quý thật nhưng mà Châu Vĩnh Ninh ông cũng không phải dễ chọc. Ông cứ suy nghĩ như vậy, bước vào phủ lúc nào mà không hay, Châu Vĩnh Hi thấy ông thất thần liền lo lắng hỏi :
- Phụ thân, công việc không thuận lợi sao ? Trong người mệt mỏi như vậy hài nhi thực sự lo lắng.
Nghe tiếng của Châu Vĩnh Hi, ông mới hồi thần lại, thấy Hi Hi lo lắng ông liền tới nắm tay trấn an :
- Phụ thân không sao, Hi Hi đừng lo, công việc của ta không có gì bất trắc. Hi Hi à, chúng ta vào trong nói chuyện một lát nhé ? Bên ngoài trời lạnh lắm, đã vào giữa thu rồi.
Hai người cầm tay nhau bước vào thư phòng nói chuyện, Vĩnh Hi rót cho ông chén nước, nói :
- Phụ thân có việc gì quan trọng sao ? Người mới về còn chưa ăn uống nghỉ ngơi nữa.
Châu Vĩnh Ninh day trán một lúc mới nói :
- Chuyện liên quan đến con tất nhiên ta phải lo rồi. Ta hỏi con, con có nhìn ra tâm ý của Thần Vương không ?
Phụ thân đang muốn nói đến cái gì đây, Châu Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709497/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.