Hắn hồi nãy còn lo lắng nàng không thích, bây giờ xem ra không cần phải lo nữa rồi.
- Nàng có gì trao đổi không ?
Châu Vĩnh Hi ngồi trên đùi hắn ngắm nghía chiếc vòng, nghe câu hỏi hắn liền thắc mắc:
- Điện hạ muốn gì ?
Lê Ngọc Hàn nắm lấy chiếc cằm tinh xảo cô để cô đối diện với hắn rồi cúi mặt xuống hôn, nụ hôn của hắn nhẹ nhàng ôn nhu, cảm nhận nàng hít thở không thông, hắn mới lưu luyến buông ra, nói :
- Nàng là người thứ hai khiến ta cúi đầu.
Châu Vĩnh Hi cười nhạt, mấy câu này chẳng phải trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo có đầy sao. Tên này sao lại giống quá vậy.
- Thật vinh hạnh nhưng ta đâu ép.
Lê Ngọc Hàn ôm nàng, để nàng tựa đầu vào ngực mình, thủ thỉ bên tai :
- Được, là ta tình nguyện, cả đời ta sẽ cúi đầu trước nàng.
Nghe được câu này trái tim Châu Vĩnh Hi lệch đi một nhịp, giương mắt nhìn hắn không chớp mắt. Thấy vậy, hắn lên tiếng trêu chọc cô :
- Xem ra nàng rất hài lòng về gương mặt này của ta rồi. Nàng có muốn không ?
Châu Vĩnh Hi lúc nãy còn ngây ngốc nhìn hắn, giây sau liền đứng bật dậy quát :
- Vô sỉ.
Châu Vĩnh Hi đang rất giận. Chợt cô nhớ đến vụ ám sát mà huynh trưởng đề cập đến ở bàn ăn liền muốn hỏi
Thần Vương. Dù sao thì hắn cũng có mặt ở đó, cũng cứu cái mạng nhỏ này của cô nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709496/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.