Hôm sau mở mắt ra đã thấy mẫu thân bên cạnh mình. Không hiểu sao nước mắt cô lăn dài, mẫu thân cô thấy vậy tay chân lúng túng, vội chạy đến giường lau nước mắt, vỗ lưng cô như đang dỗ dành đứa trẻ
- Hi Hi, sao con khóc vậy ? Nói cho mẫu thân nghe có được không?
Nghe tiếng ấm áp của mẫu thân, cô nhào vào lòng người :
- Mẫu thân, con buồn quá ..... Hic hic
Tần thị ôm chằm lấy cô, vỗ về hỏi :
- Mẫu thân biết, ai khiến con buồn vậy ? Phủ thừa tướng đòi công đạo cho con.
Cô cũng muốn bày tỏ cho mọi người, nhưng biết nói sao bây giờ. Nói cô xuyên không tới đây ư, nói cô là Châu Vĩnh Hi bị hôn phu phản bội, hại chết gia đình, bạn bè của cô. Tần thị thấy được sự bối rối trong ánh mắt cô, bà không biết ai khiến con gái bà thành ra thế này nữa, hài nhi bà hình như cũng không muốn nói ra, bà bất lực nói, trong ánh mắt chứa đầy sự quan tâm lo lắng :
- Hi Hi, nếu hiện giờ con không muốn nói, thì mẫu thân không ép con. Khi nào cần người tâm sự, thì nói cho mẫu thân biết nhé, ta luôn sẵn sàng lắng nghe Hi Hi nói. Nếu như chuyện khiến con buồn không thể cứu vãn được thì con ráng suy nghĩ vui vẻ lên nhé, con thành ra thế này khiến ta đau lòng biết bao, Thụy nhi và lão gia cũng vậy.
Vĩnh Hi nghe nói vậy, lòng cũng cảm thấy ấm áp hơn. Phải rồi, cô xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709487/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.