Nói rồi Đan Chi ngã gục xuống đất, Vĩnh Hi ôm lấy nàng khóc rống lên không thôi.
- Đừng mà, Đan Chiiiiii......
Vĩnh Hi mở mắt tỉnh lại đã thấy mình nằm ở căn phòng xa lạ, hình như cô lại xuyên vào sách nữa khôi, cô nước mắt giàn dụa khóc không thôi. Đó là giấc mơ ư, nhưng sao nó chân thật quá. Ở kiếp trước cô đã chết, cô chết rồi, Đan Chi cũng vậy, vì trả thù giúp cô mà bị con quỷ đó giết chết. Cô bật khóc nức nở, chăn cũng ướt một mảng lớn. Nha hoàn bên ngoài nghe tiếng động liền chạy vào :
- Quận chúa, người ổn chứ, để nô tì đi gọi thái y, báo cho vương gia biết tin.
Cô cầm tay nha hoàn xa lạ níu lại hỏi :
- Cô là ai ? Đây là đâu ? Vương gia mấy người là ai ?
- Quận chúa, nô tì là nha hoàn được Thần Vương tuyển chọn vào chăm sóc cho người tên là Lưu Sa. Đây là phủ Thần Vương ạ
Sao lại ở phủ Thần Vương? Nhớ rồi, cô đang đi thì gặp thích khách, Du Nguyệt đâu rồi, em ấy không sao chứ ? Đan Chi chết rồi có xuyên không được không nhỉ ? Cô càng nghĩ càng khóc, trên đỉnh đầu vang lên tiếng nói trầm ấm
- Vĩnh Hi, đừng sợ, không sao đâu, ta đã xử lí bọn chúng rồi
Cô nhìn thấy Thần Vương đang an ủi mình, trong lòng càng tủi thân vươn tay lên cổ hắn rồi ôm chặt, vùi mặt vào ngực bật khóc. Lê Ngọc Hàn bất ngờ bị ôm, cả thân hình cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709485/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.