Vĩnh Hi chỉ muốn nhanh biến khỏi cái nơi quái quỷ này, bèn giơ tay lên day trán tỏ vẻ khó chịu, mệt mỏi trong người. Du Nguyệt nhanh chóng tiến đến hỏi :
- Quận chúa, người không sao chứ, người cảm thấy khó chịu ở đâu sao ?
Diệp Hâm Dao thấy thế bèn lên tiếng hỏi thăm :
- Quận chúa, người cảm thấy không khoẻ sao, để tôi sắp xếp viện cho quận chúa vào nghỉ ngơi.
Vĩnh Hi dơ tay lên từ chối Hâm Dao
- Ta thấy hơi không khoẻ trong người, không muốn làm ảnh hưởng đến nhã hứng của mọi người nên xin phép về trước đây.
Lý Lan Anh ngồi đối diện khinh thường nhìn Vĩnh Hi, lên tiếng châm biếm cô.
- Quận chúa, chốc nữa sẽ có cuộc thi cầm cổ, người cảm thấy bản thân đấu không lại nên muốn rút lui sao ?
Vĩnh Hi lạnh lùng, nhìn còn không thèm nói :
- Tỷ muội công chúa cô tài cầm nghệ thượng đẳng còn đấu không lại cô, cô nghĩ cô có khả năng ?
Cô ta đâu dám nhận tài cầm nghệ hơn Đàm Dao công chúa được. Cho dù có hơn cũng phải nhận kém, nếu không thì cô ta sẽ bị công chúa ghi thù. Vĩnh Hi thì khác, gia tộc lớn, còn có tước vị do hoàng thượng sắc phong, Đàm Dao công chúa muốn gây sự trực tiếp cũng không được. Hơn nữa, công chúa gây sự với cô ta hiện giờ còn đang bị cấm túc kia kìa, đến hoàng hậu xin hoàng thượng thả ra cũng bị từ chối. Lan Anh còn đang dựa vào công chúa, nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709484/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.