Tất cả ánh mắt dường như chỉ hướng lên thân ảnh màu xanh đó, dáng người nhảy bên phải, tầm mắt hướng bên phải, thân hình nhảy bên trái, ánh mắt đi bên trái. Không ai thoát khỏi điệu múa kiếm uyển chuyển này của nàng.
Cả Bình Nhi và An Nhi cũng không ngoại lệ, ánh mắt các nàng vẫn chăm chú vào điệu múa của Trần Tiêu Tiêu.
An Nhi cảm thán mở miệng “Tiểu thư người nhìn kìa, vị cô nương đó lúc múa thật đẹp, như đang tỏa sáng vậy đó.”
Bình Nhi nghe An Nhi nói vội thúc một cái cù chỏ vào người An Nhi. An Nhi thấy đau liền la lên
“Đau a. Bình Nhi sao cô....”
An Nhi còn chưa nói hết câu Bình Nhi đã nháy mắt ra hiệu cho An Nhi biết nên ngậm mồm. An Nhi lúc này mới ý thức được mình lỡ mồm nên vội vàng quay qua giải thích với Sở Băng Nghiên.
“Tiểu thư, nô tỳ không cố ý, nô tỳ chỉ là...chỉ là...”
“Không sao, ta biết ngươi không cố ý, mau xem tiếp đi”, Sở Băng Nghiên cười an ủi An Nhi.
“Người không giận nô tỳ sao?”
Sở Băng Nghiên : “Con bé này ta đã nói không sao rồi, mau xem tiếp đi, còn nữa sau này không được tự xưng là nô tỳ biết chưa”
An Nhi: “Nô tỳ...”
Sở Băng Nghiên: “Hửm?”
An Nhi: “Không, em biết rồi!”
Sở Băng Nghiên cười đáp một tiếng rồi ngồi ăn tiếp. Dù gì cũng không nhìn thấy thôi thì ngồi ăn ngon cũng được.
Tiếng nhạc kết thúc, thân ảnh cùng với tà áo thướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-cau-duoc-song/2778538/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.