Nàng không phải người keo kiệt gì đâu, nhưng ít ra cũng phải đòi lại chút lợi lộc, ai bảo hắn có thái độ không tốt với nàng chứ. Có lẽ là do trước đây, nguyên chủ cư xử không mấy thân thiện. Nhưng hắn còn dám ngang nhiên chặn đường nàng. Không đòi chút lợi lộc, thì không tốt.
“Nếu điều kiện của ngươi không trái với đạo lý luân thường, không làm hại người vô tội ta có thể đồng ý” Lãnh Nhất Hạo ngẫm nghĩ một lát liền trả lời. Tiền có thể không thể mượn nhưng tuyệt đối không thể làm hại đến người vô tội.
Vị Bát hoàng tử này xem ra tam quan vẫn còn khá lỗi lạc, đúng đắn.
“Yên tâm, ta sẽ không làm những chuyện như vậy”
“Vậy được, ta đồng ý, cô nói đi”
Lãnh Nhất Hạo nghe thấy lời cam đoan của Sở Băng Nghiên liền lập tức đồng ý “Nói đi, là điều kiện gì?”
Sở Băng Nghiên nghe hắn đồng ý liền nở một nụ cười tươi như hoa, khiến tim hắn đập thình thịch.
Sở Băng Nghiên: “Điều kiện thứ nhất, người phải đồng ý với ta, sau khi về thì đến Yến vương phủ, khuyên Yến vương từ nay về sau đừng dây dưa với ta. Người làm được không?”
Sở Băng Nghiên đề ra yêu cầu làm hắn thấy khó hiểu, sao bây giờ nàng ta không lẽo đẽo đằng sau lục ca của hắn giống như trước nữa mà lại liên tục vạch rõ khoảng cách chứ.
Còn lục ca của hắn nữa, lúc trước không phải ghét nàng ta lắm sao, sao bây giờ cứ dính chặt nàng ta không buông vậy chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-cau-duoc-song/2778536/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.