Vài ngày sau, hai anh em Dương Nguyên nhận được tin bà Hai ngã bệnh. Cho nên họ đành phải lập tức chạy về quê.
Nhưng khi họ vừa rời khỏi, Lệ Ngọc liền liếc nhìn sang Dương Quang đang thoải mái ngồi vừa uống trà vừa nhịp dò. Nhướng mày nói.
- Là anh làm!?
Dương Quang cười tà.
- Em nói xem?
Như vậy thì chắc chắn rồi còn đâu. Cái tên chó điên này thật đúng là quá thủ đoạn. Nhưng mà Lệ Ngọc lại tò mò hỏi.
- Tôi rất tò mò anh dùng sẽ dùng cách gì để khiến cho hai anh em họ chịu tự nguyện buông bỏ tình cảm đối với tôi đây? Họ cũng không giống Hiếu Minh có một người yêu họ như Hương Thu?
Dương Quang nhấp một ngụm trà, rồi mở miệng.
- Phàm là người thì ai cũng có điểm yếu cả. Điểm yếu của Hiếu Minh là Hương Thu, còn điểm yếu của hai anh em họ…. Thì Dương Nguyên chính là trách nhiệm, còn Khôi Nguyên chính là ấn tượng.
Lệ Ngọc khá kinh ngạc, không ngờ tên Dương Quang này lại tìm hiểu sâu sắc về họ như vậy.
Hắn nói không sai, Dương Nguyên chính là một người rất có trách nhiệm. Cho nên anh ấy mới làm tròn bổn phận một người chồng đối với những người vợ đã chết của mình, mặc dù giữa họ cũng hoàn toàn không có tình cảm. Và cũng vì có trách nhiệm nên mới lo sợ Lệ Ngọc xảy ra chuyện, mới chạy theo Lệ Ngọc lên đây, chăm lo cho cô. Để rồi bị cô lấy mất trái tim nhưng lại e ngại số sát thê của mình nên chỉ dám ở một bên âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977205/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.