Vào nhà, Dương Quang bế Lệ Ngọc đi thẳng xuống phòng ăn. Đặt cô ngồi xuống bàn ăn rồi hỏi.
- Em muốn ăn gì?
Lệ Ngọc vốn dĩ không kén ăn, lại đang đói nên dĩ nhiên là đáp.
- Gì cũng được miễn nhanh là ok.
Mà cái gì có thể nhanh ngoài mì con tôm chứ. Nhưng Dương Quang lại tươi cười.
- Đợi anh một lát.
Sau đó hắn đi xuống phòng bếp. Lệ Ngọc nghĩ là hắn xuống đó để bảo người làm nấu. Nhưng mà mười phút trôi qua rồi mà không thấy hắn lên. Cô tò mò định đi xuống phòng bếp xem thử. Nhưng mà vừa mới nhấc mông lên thì cửa phòng đã mở ra và Dương Quang đang bê một khay đồ ăn lên.
- Đã để em đợi lâu rồi. Xong rồi này. Ăn đi.
Lệ Ngọc lại thấy có gì đó sai sai. Làm sao mà Dương Quang có thể tự mình bưng đồ ăn lên cho cô chứ. Nhưng mà nhìn đồ ăn được bày ra gồm có mì, trứng, sữa, rau, dưa, cà còn sắp xếp đẹp mắt nữa thì Lệ Ngọc đã muốn chảy nước miếng, mọi thắc mắc khó hiểu gì đó đều quăng lên mặt trăng hết rồi. Lập tức cầm đũa lên và ăn một cách không thục nữ.
Dương Quang bên cạnh xem cô ăn đến ngon miệng, trong lòng không khỏi vui vẻ. Nhưng thấy cô ăn nhanh như vậy, sợ cô bị nghẹn, nên mở miệng.
- Em ăn từ từ thôi. Cũng không ai dành ăn với em.
Chỉ là Lệ Ngọc cũng không đáp lời hắn. Mà chỉ đưa tay khoát khoát tay chỉ chỉ miệng mình, ý bảo cô đang ăn hắn đừng có nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977200/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.