Dương Nguyên lập tức hất mạnh ông ta ra. Cũng may được hai người kia đỡ mới không bị té ngã. Dương Nguyên định đánh ông ta rồi nhưng dù sao ông ta cũng là cha Lệ Ngọc. Nếu Dương Nguyên ra tay thì Lệ Ngọc sẽ bị người khác chỉ trích.
Thế nhưng, ông ta lại kinh ngạc nhìn Dương Nguyên.
- Cậu... cậu là…
Dương Nguyên trầm giọng.
- Tôi là anh của Dương Nguyên anh thứ tư của Khôi Nguyên....
Dương Nguyên nói gần như là nghiến răng.
Dĩ nhiên, vừa nhìn là ông ta đã biết Dương Nguyên là anh của Khôi Nguyên, đứa con rể xuất sắc mà ông đã chọn. Bởi vì hai anh em mặt cũng tương tự nhau mà. Hơn nữa, Dương Nguyên lại giống với cha mình là bạn quá cố của ông ta như khuôn đúc. Thử hỏi ông ta không nhận ra sao được. Nhưng ông ta lại không hiểu tại sao Dương Nguyên lại có mặt ở đây.
Dương Nguyên cũng không để ý tới ông ta, vội chạy lại đỡ Lệ Ngọc. Anh quan sát camera thấy ông ta đánh cô tàn nhẫn quá nhưng lại nhớ đến lời cô đã dặn, là khi nào cô ra hiệu mới xuống. Dương Nguyên sợ sẽ làm vỡ kế hoạch của cô nên cố dằn lại. Tuy nhiên, cuối cùng Dương Nguyên cũng không thể nhịn được, vội chạy xuống. Có điều, khi Dương Nguyên đỡ lấy Lệ Ngọc thì thấy cô đã nhắm nghiền hai mắt, phía sau ót còn có một vết máu chảy xuống cả nền gạch. Dương Nguyên điếng người, hốt hoảng hô lên.
- Lệ Ngọc... cô tỉnh lại đi... Lệ Ngọc... dì Ba ơi... mau gọi cứu thương... nhanh lên...Lệ Ngọc... cô tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977193/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.