Ngẫm nghĩ xong tình tiết câu chuyện, Lệ Ngọc mới gật đầu đáp.
- Ừ! Tôi tin!
Khôi Nguyên trong lòng nở hoa, cậu ta thấy vừa rồi Lệ Ngọc ngẫm nghĩ lâu như vậy chắc là đang nhớ lại tình huống lúc đó. Cô cũng từng diễn trên sân khấu, khẳng định là mấy trò giả vờ thân mật của cậu ta và Dạ Thảo, cô chắc chắn đã nhận ra. Nhưng mà Lệ Ngọc lại nói.
- Nhưng như vậy thì đã sao?
Đúng vậy! Dù hiện tại họ có diễn trò thì sau này cũng sẽ trở thành sự thật, có gì đâu mà lạ. Họ là nam chính và nữ chính mà.
Khôi Nguyên bèn nói.
- Điều đó có nghĩa tôi và Dạ Thảo chỉ là bạn bình thường không phải là tình nhân.
Lệ Ngọc định nói là "Sau này cũng sẽ thành!" Nhưng nghĩ lại chuyện của họ cũng không có liên quan gì đến cô nên nói.
- Thì hai người có là tình nhân hay bạn thân cũng đâu liên quan gì đến tôi. Tôi chỉ tiện miệng mà nói thôi, không phải thì thôi! Cậu cũng đâu cần giải thích với tôi làm gì.
Khôi Nguyên buột miệng nói.
- Nhưng tôi không muốn cô hiểu lầm...
Lệ Ngọc chấm hỏi đầy đầu. Nhưng rồi sau đó mỉm cười vỗ vỗ vai cậu ta nói.
- Ha ha... này... cậu đừng có dùng cái câu đó trong trường hợp này chứ. Tôi sẽ tưởng là cậu yêu tôi nên mới cố gắng giải thích đấy! Ha ha...
Sự thật đúng là vậy mà, cậu ta chính là yêu cô đấy, có được không? Khôi Nguyên siết chặt bàn tay, hít sâu một hơi. Sau đó nói.
- Nếu tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977182/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.