Thấy Lệ Ngọc cứ nhìn vào tiệm bán đàn, Dương Nguyên nghĩ chắc cô cũng muốn có một cây đàn. Anh cũng muốn mua tặng cô nhưng hiện tại túi tiền không đủ. Anh đi đột ngột quá, cũng không có bỏ theo nhiều tiền.
Dương Nguyên chợt nghĩ, để một lát đến nhà anh Hai của anh mượn. Tiện thể, cũng đưa cho Lệ Ngọc một ít để cô sinh sống. Lệ Ngọc chắc là cũng chẳng còn bao nhiêu tiền.
Lại đi một hồi, Lệ Ngọc nhìn thấy một nhà sách lớn có tuyển thu ngân, thử đi vào xin xem liệu có được không. Lệ Ngọc cũng chỉ là thử, chứ không dám chắc mình sẽ xin được việc nữa. Tại vì cô không có hồ sơ hay bằng cấp gì mà.
Tuy nhiên, khi vào gặp quản lý hỏi xin làm thì ông ta chỉ hỏi cô là học tới lớp mấy? Cô đáp là học tới lớp 11 thôi chứ không có nói hết cấp ba, tại cô đâu có bằng đâu. Ông ấy bèn đưa ra một bài toán cho cô làm thử. Lệ Ngọc chỉ xem lướt qua một cái đã đưa ra kết quả chính xác, bởi vì chỉ là nhân chia cộng trừ các con số đơn giản, không phải thập phân hay hữu tỉ gì, đương nhiên là mau.
Ông ta kinh ngạc đến trợn tròn mắt. Tiếp theo lại đưa ra các bài toán cộng trừ nhân chia nữa nhưng là các con số cao hơn. Tuy vậy, thì cũng vẫn là số nguyên tự nhiên nên Lệ Ngọc cũng ra đáp án rất mau. Ông hài lòng nhận Lệ Ngọc vào làm ngay, bảo chiều nay 3 giờ có mặt nhận việc, vì hiện tại đang thiếu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/236279/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.