Đáng tiếc, ông trời không muốn cho con người toại nguyện.
Có lẽ là có Dạ Thiên Triệt ở bên cạnh nên Nhược Hi bị vây trong một loạitrạng thái khẩn trương khó hiểu, tóm lại nàng mới đi tới vài bước thìlại vấp phải một hòn đá nhỏ, hoàn hảo lần này nàng cũng không có xu thếmuốn ngã sấp xuống, nhưng ngay khi nàng vừa lảo đảo trong nháy mắt, DạThiên Triệt đã đi đến cạnh nàng, vững vàng đỡ được nàng.
”Vẫn nên để ta đưa ngươi trở về phòng đi.” Thanh âm Dạ Thiên Triệt có sự uy nghiêm khiến người ta không thể cự tuyệt.
Nhược Hi gật gật đầu, nếu ý trời như thế, nàng nếu như lại cự tuyệt liền cóvẻ quá mức làm kiêu, thật giống như là nàng cố ý lấy lùi làm tiến muốnkhiến cho hắn chú ý ấy. Dù sao cũng khó có được lúc Dạ Thiên Triệt cólòng tốt như vậy, nàng không thể ngượng ngùng cự tuyệt tiếp.
Trong phòng của nàng cũng không có đốt đèn, chỉ có ánh trăng ngoài cửa sổchiếu vào, mặc dù không sánh bằng ánh sáng của ngọn đèn nhưng cũng cóthể thấy rõ ràng mọi thứ trong phòng.
Theo đạo lý mà nói, DạThiên Triệt đưa nàng vào phòng xong liền lập tức rời đi mới đúng, nhưngmãi cho đến khi Nhược Hi ngồi xuống ghế, hắn vẫn không có chút ý tứ rờiđi, ánh mắt của hắn quét quanh phòng nàng, đây là lần đầu tiên hắn đếnphòng nàng, từ trước cho đến bây giờ hắn cũng không biết gian phòng củanàng bố trí nguyên lai đơn sơ như thế.
Khụ khụ... Nhược Hi thấy hắn còn đứng, đành phải ra tiếng ám chỉ, “Đa tạ Tứ vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phong-luu-thieu-day-do/1520687/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.