Từ khi bị Nhược Hi đuổi đi, Dạ Thiên Lăng liên tục vài ngày đi Lãm Nguyệt các tìm nàng nhưng đều bị cự tuyệt, Dạ Thiên Lăng cũng chỉ đành mang bộ mặt xám xịt trở về "đọc sách", quả thật là chuyện lạ hiếm có!
Đầu tháng sáu, nhóm quan viên đầu tiên đi chống thủy tai ở Phong thành về tới kinh thành. Buổi chiều ngày hôm sau, Bạch Dật đến tìm Nhược Hi, thuận tiện báo cho nàng tình hình của Thượng Quan Nhược Ngôn.
Vừa chẩn mạch xong, Bạch Dật chống lại ánh mắt Nhược Hi thì không biết tại sao hô hấp có chút dồn dập lên. Chỉ mỗi hắn biết, khoảng thời gian đi Phong thành hắn rất nhớ nàng, nay chống lại ánh mắt trong suốt của nàng, hắn muốn nói gì cũng đều trở nên không bình tĩnh.
"Rốt cuộc ca ca ta như thế nào rồi?" Nhược Hi cũng nhận thấy được Bạch Dật mất tự nhiên, nhất là khi bị hắn nhìn chằm chằm, lòng nàng không hiểu sao cũng bị biến thành khẩn trương, vì thế vội nhanh nói chuyện phân tán lực chú ý.
Nàng vừa mở miệng, Bạch Dật vốn luôn nhìn nàng cảm thấy tim mình bắt đầu đập mạnh hơn, hắn liền vội vàng ổn định tâm lý, thay một bộ mặt tươi cười bất cần đời, "Ngươi yên tâm, có Bạch thần y ta ở, ca ca ngươi chắc chắn không có việc gì."
"Nga, vậy thì tốt!" Nhược Hi nghe lời gật gật đầu.
"Bất quá ca ca ngươi dù sao cũng ngâm trong nước thật lâu, khả năng hai năm tới mỗi khi thời tiết lanh lẽo sẽ có vẻ khổ sở." Bạch Dật vừa thu thập đồ đạc của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phong-luu-thieu-day-do/1520686/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.