“Giường này lớn lắm mà.”
Người nọ chôn người trong chăn, sau khi mặt dày vô sỉ nói ra mấy câu này xong thì không có động tĩnh gì nữa, ngủ y như chết vậy.
Tô Nhiên Nhiên cau mày nắm ống tay áo, xem ra anh đã hạ quyết tâm ăn vạ trên giường cô cho bằng được rồi, người này mà bắt đầu chơi xấu thì ai cũng không làm gì được.
Nhưng cô lại không thể đi vào phòng ngủ của anh, nếu lỡ ngày mai để Tô Lâm Đình nhìn thấy được thì chỉ sợ đá đít anh đi ngay tại chỗ.
Cô vừa suy ngẫm vừa nhìn lên giường, anh còn tốt bụng chừa hơn nửa giường lại cho cô nữa chứ.
Tô Nhiên Nhiên chưa bao giờ là người ngại ngùng làm ra vẻ cả, vì thế chỉ sau một lúc suy nghĩ thì liền đến tủ quần áo ôm cái chăn ra rồi trực tiếp nằm lên trên giường.
Cảm giác tấm nệm bên cạnh lõm xuống, mùi sữa tắm quen thuộc trên người cô bay tới làm Tần Duyệt trong bóng tối trợn tròn mắt, sống lưng xoay về bên kia lập tức cứng ngắc.
Tô Nhiên Nhiên không tắt đèn, ánh đèn sáng chói chiếu thẳng lên mặt cô làm cô cảm thấy nóng nảy. Cô biết Tần Duyệt chắc chắn chưa ngủ, vì thế trở mình lại và hỏi: “Mấy ngày nay anh đều đi uống rượu sao?”
Cái chăn mày lam hơi chuyển động, từ bên trong truyền ra giọng mũi nặng: “Ừ.”
Giọng nói này nghe như một con thú nhỏ bị thương làm Tô Nhiên Nhiên vô thức cảm thấy thương xót, vì thế thử hỏi: “Là bởi vì hôm đó tôi từ chối anh sao?”
Miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-than-ai/1473709/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.