Đương nhiên, trái tim thiếu nữ của cô bắt đầu rung rinh, tràn ngập mong chờ.
Đôi nam nữ trước giờ chưa từng nếm trái cấm, một khi mở ra cánh cửa dục vọng thì cứ như mặc đôi giày khiêu vũ, không còn có thể cởi ra được nữa.
Cô nhanh chóng ăn no.
Kiều Minh Húc và cô vừa định vào phòng thì chuông cửa vang lên.
"Đúng rồi, em suýt quên mất Đàm Thủy Minh muốn trả lại kim cương đen cho em."
Mạch Tiểu Miên đẩy Kiều Minh Húc đang ôm chặt eo mình ra nói.
"Đến thật không đúng lúc."
Kiều Minh Húc bất mãn lẩm bẩm.
"Đến rất đúng chứ? Nếu như trễ nửa tiếng, em coi anh làm sao?"
Mạch Tiểu Miên cười xấu một tiếng rồi nói.
"Vậy thì cứ để cô ta ăn không khí ở bên ngoài gió lạnh đi.xl"
"Xấu xa!"
"Đàn ông không xấu, phụ nữ không yêu."
Kiều Minh Húc nói xong, giơ tay bóp vào eo cô một cái, bóp đến tâm hồn cô phơi phới, cô trợn mắt với anh một cái: "Đáng ghét, chỉ cho phép anh xấu xa như thế với một mình em!"
"Đó là đương nhiên."
"Ừm, vậy còn tạm được."
Mạch Tiểu Miên vừa nói vừa xuống lầu đi ra ngoài mở cửa sắt.
Đàm Thủy Minh quấn một chiếc khăn choàng màu đỏ, lạnh đến run rẩy trong gió đêm.
"Chị Miên..."
Cô ta nhút nhát đưa chiếc hộp gấm đựng kim cương đen trả lại cho cô: "Xin lỗi."
Mạch Tiểu Miên nhận lại, mím môi nói: "Không sao, vất vả cho em rồi."
Một người trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637255/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.