Nhìn ghế lái phụ kia, Mạch Tiểu Miên lại nghĩ tới Kiều Minh Húc.
Vì để an toàn, anh lại không cho cô ngồi ở ghế lái phụ.
Lúc ban đầu cô còn hiểu lầm anh thật lâu, tưởng rằng đó là ghế anh để lại dành riêng cho Lâm Ngọc.
Xem ra, trên đời này, rất nhiều chuyện, mắt thấy, bạn suy nghĩ, cũng chưa chắc đã là sự thật.
Mạch Tiểu Miên ngồi trên ghế lái phụ, đeo dây an toàn xong.
Phùng Quang Hiển rất vui vẻ mà ngồi trở lại ghế lái của mình: “Trước giờ vẫn chưa có cơ hội chở em một đoạn đường nhỉ, thật là vui quá, người đẹp, chúng ta có nên biểu diễn lái xe nhanh hay không?”
Còn chưa đợi Mạch Tiểu Miên trả lời, anh ấy đã lập tức chân nhấn ga, ở trên đường quốc lộ cứ thế đột ngột mà tăng tốc đi luôn.
“Chậm một chút, đầu tôi choáng váng.”
Mạch Tiểu Miên vội vàng nói.
“Hả? Đầu choáng váng?”
Phùng Quang Hiển ngạc nhiên nhìn cô, phát hiện sắc mặt của cô thật sự có hơi khó coi, cũng bèn giảm tốc độ lại, quan tâm hỏi: “Tiểu Miên, em không sao chứ?”
“Sắp sửa huyết khí không đủ.”
Mạch Tiểu Miên bình thản trả lời.
Cô nghĩ đến Kiều Minh Húc, ngoại trừ lần không biết vì sao anh phát giận mà đua xe ở ngoài ra, bình thường lúc chở cô, đều dùng tốc độ cực kỳ vững vàng để lái xe, để cho cô có thể được thoải mái.
“Thế thì phải cẩn thận bồi bổ vào, buổi tối tôi mời em đi ăn bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637235/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.