“Vô tình đứng lên thôi, không muốn nói cho anh ngay lập tức vì muốn chờ anh về cho anh một niềm vui bất ngờ.”
Mạch Tiểu Miên ôm cổ anh, vô cùng xúc động nói, “Trước đó, em rất sợ em không thể đứng lên được nữa, trở thành gánh nặng của anh mãi.”
“Heo ngốc, từ trước tới nay em chưa bao giờ là gánh nặng của anh.”
Kiều Minh Húc trách mắng: “Sau này không được nói như thế nữa, anh sẵn lòng gánh vác tất cả mọi thứ vì em.”
“Ừm, em cũng sẵn lòng gánh vác tất cả mọi thứ vì anh.”
Mạch Tiểu Miên cảm động gật đầu.
Mặc dù hai bọn họ chưa từng nói lời yêu.
Nhưng, chỉ câu này thôi đã vượt xa khỏi câu anh/em yêu em/anh, càng có ý nghĩa hơn anh/em yêu em/anh, càng ấm áp hơn.
Hơn nữa, trong cuộc sống sau này, bọn họ luôn cố gắng thực hiện lời hứa này, mặc cho mưa gió có to hơn nữa.
Gió mát, hôm nay Mạch Tiểu Miên bị rút mất 600ml máu thấy lạnh nên hắt hơi một cái.
“Chúng ta về nhà thôi.”
Kiều Minh Húc nói với cô.
“Ừm.”
Mạch Tiểu Miên cúi đầu muốn nhặt giày của mình lên để xỏ vào lại bị Kiều Minh Húc lấy trước.
“Ngồi xuống đi, anh xỏ giày cho em.”
Kiều Minh Húc cầm giày nói với cô.
“Để em tự đi.”
Mạnh Tiểu Miên giơ tay muốn cầm lấy giày.
Kiều Minh Húc ấn cô ngồi xuống ghế rồi ngồi xổm xuống.
Cầm một chân cô trong tay.
Vì vừa nãy giẫm đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637223/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.