"Em là... người lớn..."
Mạch Tiểu Miên biện luận một cách yếu ớt.
"Có người lớn nào rơi xuống dưới giường không? Hơn nữa còn không chỉ một lần."
Kiều Minh Húc liếc nhìn cô bằng nửa con mắt.
"Đều là do anh ép em! Anh không đánh mông em thì em sẽ không lăn, không lăn thì sẽ không rơi xuống dưới giường!"
"Không đánh em sẽ ngứa da!"
"Em muốn đi Hội Liên hiệp Phụ nữ tố cáo anh bạo lực gia đình, ngược đãi vợ!"
"Đi đi, đi tố cáo với Hội Liên hiệp Phụ nữ đi, nói anh đánh mông em!"
Kiều Minh Húc nói rất khinh thường: "Anh cũng rất chờ mong xem mấy bà bác ở Hội Liên hiệp Phụ nữ kia sẽ nói như thế nào."
"..."
Mạch Tiểu Miên hoàn toàn á khẩu cạn lời, kéo chăn lên che lấy đầu mình, sau đó lại nhanh chóng thò ra ngoài, kêu lên: "Sao ở trong này lại có mùi thối?"
"Không thể nào."
Lúc nãy Kiều Minh Húc đã giũ chăn, hơn nữa còn lật mặt chăn lại, không có lý nào vẫn còn thối.
"Thối lắm, không tin anh ngửi thử mà xem!"
Mạch Tiểu Miên ăn không nói có.
"Hay là em lại đánh rắm ở trong đó rồi?"
Kiều Minh Húc cảnh giác hỏi.
"Tuyệt đối không."
Mạch Tiểu Miên nói chắc như đinh đóng cột.
Kiều Minh Húc vén chăn lên, ngửi thử...
"Bủm..."
Mạch Tiểu Miên rất quả quyết rất thoải mái thả một cái rắm giòn tan.
Kiều Minh Húc nhanh chóng hất chăn ra, mặt đen lại, tức đến nổ phổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637178/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.