“Con bé ngu ngốc này, thật là tức chết anh rồi!”
Kiều Minh Húc có nằm mơ cũng không ngờ tới, cô lại có thể có suy nghĩ như thế về mình, tức đến nỗi thật sự muốn luồn tay qua điện thoại mà trực tiếp gõ lên đầu cô, xem xem hôm ấy đầu cô có thật sự là bị gõ đến hư luôn rồi không.
“Xin lỗi, Minh Húc, xin lỗi, đều là lỗi của em.”
Mạch Tiểu Miên vội vàng xin lỗi: “Sau này, em sẽ không nghĩ như thế nữa.”
“Còn có sau này?”
Kiều Minh Húc giận dữ, nói.
Mạch Tiểu Miên nghe thế, trong lòng chợt thấy nặng nề, cô căng thẳng hỏi: “Chúng ta không có sau này sao? Anh giận đến mức không cần em nữa rồi sao?”
“Đồ ngốc, em lại muốn tự tìm bế tắc nữa hả?”
Kiều Minh Húc nói bằng giọng khó chịu: “Ý của anh là, không cho phép sau này em lại có suy nghĩ lung tung như thế nữa. Kết quả, còn chưa đến một giây, em lại nghĩ bậy nghĩ bạ nữa rồi.”
“À.”
Mạch Tiểu Miên buồn rầu: “Vậy có phải anh ghét em lắm không?”
“Lại nữa rồi!”
Kiều Minh Húc bất lực, nói với cô một cách nghiêm túc: “Mạch Tiểu Miên, bất kể em làm ra chuyện khiến người ta chán ghét đến cỡ nào, nhưng, anh sẽ không ghét em, nhớ cho kỹ! Dùng cái đầu heo của em nhớ cho kỹ vào!”
Nghe vậy, Mạch Tiểu Miên như được xua tan mây mù thấy được trời xanh, tức thì rạng rỡ hẳn lên, trên mặt nở nụ cười tươi rói: “Uh, em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637148/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.