Lần này phụ trách dắt đội là Lâm Khoa.
Mạch Tiểu Miên đã không gặp anh ta rất lâu rồi.
Lâm Khoa nhìn thấy cô, ánh mắt ngạc nhiên và hơi đau lòng.
Anh ta rất rõ tình hình của Mạch Tiểu Miên và Trình Đông Thành.
Phẫn nộ với hành vi tàn nhẫn của Trình Đông Thành với Mạch Tiểu Miên, đau lòng vì Mạch Tiểu Miên lại chịu đả kích như vậy.
Cho dù anh ta không hề đến thăm Mạch Tiểu Miên nhưng lại nghe ngóng hết mọi tin tức của Mạch Tiểu Miên, biết bây giờ cô vì chướng ngại tâm lý mà không thể đi lại được, nên lên mạng tìm xem những tài liệu liên quan và tìm chuyên gia khắp nơi.
Nhưng bệnh của cô là bệnh hiếm thấy, không hề tìm ra được ai có thể đưa ra câu trả lời có hiệu quả, đa số đều nói xem ý chí của cô và kỳ tích.
Anh ta nhìn Mạch Tiểu Miên ngồi xe lăn, suy nghĩ rồi cuối cùng đi đến giả vờ không có chuyện gì chào hỏi.
"Chào cảnh viên Lâm."
Mạch Tiểu Miên nhàn nhạt cười hỏi: "Lâu quá không gặp."
"Ừm, lâu quá không gặp."
Lâm Khoa rất muốn hỏi: "Cô có khoẻ không?" Nhưng, cuối cùng vẫn nuốt câu này xuống.
Trải qua nhiều chuyện, còn ngồi trên xe lăn, bây giờ cô có thể khoẻ đến đâu?
Nếu bản thân hỏi như vậy, chỉ tăng thêm nỗi đau trong lòng cô, chi bằng xem cô như ngày thường.
"Lâu quá không gặp."
Mạch Tiểu Miên nhàn nhạt trả lời, cô đương nhiên nhìn thấy sự đau lòng trong mắt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637077/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.