Thấy gương mặt cô có hơi bẩn, anh liền đi đun nước nóng, cẩn thận dùng khăn lông giúp cô lau sạch mặt, sau đó giúp cô bôi thuốc lên vết thương.
Thật ra thì Mạch Tiểu Miên đã tỉnh lại sau khi anh đặt cô lên giường rồi.
Tuy nhiên, cô lại không muốn thức dậy nên vẫn tiếp tục giả vờ ngủ, cảm nhận được sự dịu dàng của anh khi cởi giày, tháo tất, đắp chăn cho cô. Những hành động đó khiến trái tim cô cảm động như mưa to thác đổ.
Không ngờ rằng anh lại còn pha nước rửa mặt rồi bôi thuốc cho mình nữa.
Mức độ chăm sóc đó, có thể so sánh với cha mẹ của cô ấy chí, thậm chí dáng vẻ còn tốt hơn.
Trước đây, mỗi khi cô bị bệnh, mẹ sẽ rửa mặt cho cô như thế này, nhưng chắc chắn không tránh được việc mẹ vừa rửa vừa ở bên cạnh lải nhải.
Tuy nhiên Kiều Minh Húc thì lại khác, anh không ừ hử nói lời nào cả.
Ấm áp như vậy, tốt đẹp đến thế!
Mạch Tiểu Miên lo lắng anh sẽ phát hiện ra nước mắt cô đang trào ra từ khóe mắt, nên giả vờ nỉ non "Ừ hử" vài tiếng, rồi làm bộ như mơ ngủ, xoay úp mặt vào gối, trở mình nằm ngủ.
"Cô heo ngốc này, ngủ như một đứa trẻ mà!"
Kiều Minh Húc trầm giọng nói một câu, sau đó nhặt chăn bông đang rơi nửa chừng lên, một lần nữa đắp lại giúp cô, vuốt từng góc chăn, sau đó đóng cửa lại đi ra ngoài.
Nhận được cuộc gọi từ cảnh sát trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636856/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.