Anh thay vest rồi đi xuống lầu, cẩn thận dặn dò thím Trương chăm nom Mạch Tiểu Miên cho tốt, sau đó quay trở lại công ty.
Mạch Tiểu Miên thức dậy.
Mặc dù có chút di chứng sau khi sốt, nhưng cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là hơi đau đầu với cơ thể hơi yếu.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô đi xuống lầu ăn sáng.
Thím Trương nấu cho cô một bát cháo khá thanh đạm dễ tiêu.
Cô cũng không có cảm giác ngon miệng. Sau khi ăn một bát nhỏ, cô vừa muốn đi lên lầu thì Phùng Quang Hiển tới.
Phùng Quang Hiển nhìn thấy vẻ mặt nhợt nhạt xanh xao của cô, môi khô đến nỗi nứt toác ra, ánh mắt u ám, anh cũng tiến đến gần, quan sát mặt cô một cách cẩn thận, đưa tay ra sờ trán cô: “Tiểu Miên, em bị bệnh à?”
“Tối qua cảm lạnh rồi phát sốt, nhưng bây giờ cơn sốt đã giảm rồi.”
Mạch Tiểu Miên hất tay anh ra rồi nói một cách lạnh nhạt.
“Lớn như vậy rồi mà còn để cảm lạnh? Thật không biết chú ý gì, Kiều Minh Húc đâu?”
Phùng Quang Hiển tức giận nói.
“Anh ấy đến công ty rồi.”
“Thật là, sao cậu ấy lại có thể vứt một người bệnh như em ở nhà mà đi làm được? Công ty không có cậu ấy vẫn có thể hoạt động như thường. Chẳng may em xảy ra chuyện thì phải làm thế nào?”
“Ha ha, tôi cũng không phải là trẻ con. Hơn nữa tôi cũng gần khỏi hẳn, không có anh ấy, cũng không chết được.”
“Tóm lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636718/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.