Cô mới chết đuối, tình trạng cơ thể vẫn chưa hồi phục, không thích hợp xuống nước, cũng chỉ có thể ngồi trên bờ nhìn Kiều Minh Húc bơi. Một cơn gió lạnh thổi qua, cô hắt xì một cái.
Kiều Minh Húc vừa hay nghe thấy, vội vàng nói: “Người phụ nữ ngốc nghếch kia, mau đi vào thay đồ đi!”
“Ồ”
Mạch Tiểu Miên cũng cảm nhận được người lành lạnh nổi da gà lên, vội vàng đi tắm nước nóng thay quần áo ra.
Nhưng lại hắt xì không ngừng, dáng vẻ cứ như thật sự không chịu nổi gió lạnh.
Kiều Minh Húc nhìn thấy cô hắt xì không ngừng cũng không còn lòng dạ nào bơi nữa, lên hỏi: “Cảm lạnh rồi phải không?”
“Có thể.”
“Nhanh bảo thím Trương nấu một bát canh gừng cho em đi.”
“Ừm.”
Mạch Tiểu Miên gật đầu, đi về phòng khách, bảo thím Trương nấu canh gừng.
Cảm thấy mí mắt hơi nặng nề rất buồn ngủ, Mạch Tiểu Miên dựa vào sofa nhắm mắt nghỉ ngơi.
Kết quả, ngủ thiêm thiếp đi.
Kiều Minh Húc thay quần áo xong đi ra, nhìn thấy cô cuộn mình ngủ trên sofa, mắng một câu đồ heo lười, định lấy tấm thảm đắp lên cho cô. Kết quả thấy mặt cô đỏ lên bất thường thì giơ tay gờ thử trán cô, phát hiện rất nóng.
Lúc này thím Trương bưng canh gừng ra, nhìn thấy dáng vẻ phát sốt của Mạch Tiểu Miên thì nói với Kiều Minh Húc: “Cậu chủ, hình như mợ chủ phát sốt rồi, cậu nhanh đưa mợ ấy đến bệnh viện mới đúng.”
Không cần thím ấy nhắc nhở, Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636714/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.