Mạch Tiểu Miên liếc nhìn bàn chân được cắt tỉa gọn gàng, rửa sạch sẽ của anh, biết kiểu người thích sạch sẽ như anh không thể nào có bệnh nấm chân, thế là cô đi tới trước chân anh, vươn tay nắm lấy bàn chân của anh.
Khi cô vừa chạm vào chân của anh, bỗng nhiên anh nhanh chóng co người lại giống như bị điện giật.
Mạch Tiểu Miên chớp mắt nhìn anh, dùng ánh mắt hỏi anh xảy ra chuyện gì.
“Thôi được rồi, em không cần xoa bóp chân nữa, đi rửa tay đi, chuẩn bị ăn cơm.”
Mạch Tiểu Miên gật đầu rồi đứng dậy đi rửa tay.
Nhưng cô nghĩ mãi mà vẫn không hiểu tại sao anh lại không để cho cô chạm vào chân của anh.
Chẳng lẽ lòng bàn chân của anh rất sợ nhột?
Xem ra cô đã tìm thấy nhược điểm của anh rồi.
Nghĩ đến đây, cô không nhịn được nhìn vào gương trong phòng tắm nở nụ cười.
“Cậu chủ, dáng vẻ này của mợ chủ, hình như thật sự không muốn nói chuyện nữa.”
Thím Trương không quen nói chuyện với Kiều Minh Húc.
“Để xem cô ấy có thể nhịn được bao lâu.”
Kiều Minh Húc vừa nghĩ đến dáng vẻ trầm lặng ngoan ngoãn, vô cùng nghe lời của Mạch Tiểu Miên thì anh lại cảm thấy vô cùng buồn cười.
“Ha ha, cũng phải. Lúc mợ chủ không nói chuyện thì dáng vẻ trông rất lạnh lùng, nhưng khi nói chuyện lại cảm thấy rất dí dỏm, thú vị, rất thân thiện, tôi rất thích mợ chủ, tôi cũng cảm thấy lúc cậu chủ và mợ chủ ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636703/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.