“Được rồi, anh thắng.”
Mạch Tiểu Miên trợn mắt nhìn anh: “Tôi chỉ là người ở nhờ trong cái nhà này mà thôi, không có quyền lên tiếng.”
“Mợ chủ, cô với cậu chủ lại giận dỗi nhau sao?”
Thím Trương đang bận rộn ở bên cạnh nhìn thấy hai người họ giận dỗi nhau giống như trẻ con, thím ấy không nhịn được buồn cười hỏi.
“Thím Trương à, sao tôi dám giận dỗi với cậu cả Kiều được? Anh ấy là người lớn nhất ở cái nhà này, anh ấy mà khó chịu, nói không chừng sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà luôn, tôi nịnh bợ anh ấy còn không kịp nữa kìa.”
Mạch Tiểu Miên lên tiếng.
“Ha ha, mợ chủ, cô nói chuyện thật là thú vị. Nhìn cậu chủ lo lắng cho cô như vậy, sao có thể đuổi cô ra khỏi nhà được.”
Thím Trương cười nói.
“Anh lo lắng cho tôi à?”
Mạch Tiểu Miên nhìn Kiều Minh Húc.
“Em có phải là trẻ con đâu, ai thèm lo lắng cho em?”
Kiều Minh Húc liếc nhìn cô rồi bình tĩnh nói.
“Thím Trương, thím đã nghe thấy chưa? Anh ấy nói anh ấy không hề lo lắng cho tôi chút nào, ôi, số của tôi khổ quá mà, gả cho một người chồng chẳng hề lo lắng gì cho mình, để mặc tôi tự sinh tự diệt.”
Mạch Tiểu Miên cố tình ra vẻ khóc lóc.
“Mợ chủ, suy nghĩ này của cô sai rồi, ngoài miệng cậu chủ nói không lo lắng cho cô, nhưng trong lòng lại rất yêu thương cô. Vừa rồi vừa về đến nhà là cậu ấy lập tức hỏi cô đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636701/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.