"Tôi biết chứ, nhưng tôi biết làm gì đây? Dù sao tôi cũng không thể ngáy to như sấm làm ồn anh được mà, nhỉ?” Mạch Tiểu Miên kéo chăn bông xuống, hít lấy hít để và nói.
“Tôi nói rồi, tôi không sợ bị em làm ồn, có thể coi như là tiếng hát ru!”
“Tôi sợ mình ngủ ngáy trông xấu xí nhục nhã, sợ anh coi tôi là con khỉ cù lần.”
“Vốn dĩ em cũng đâu có đẹp, không phải sao?”
“Ý anh nói là tôi rất xấu hả?”
Trên đời này làm gì có người phụ nữ nào không quan tâm người khác chê mình xấu xí. Mạch Tiểu Miên cũng là một người phụ nữ bình thường, cho nên vừa nghe được những lời này của anh, cô liền cảm thấy đau lòng, giọng đầy chua xót nói: "Tôi biết trong suy nghĩ của anh, chỉ có Lâm Ngọc của anh là xinh đẹp nhất, đẹp nghiêng thành đổ nước như tiên nữ giáng trần.”
"Mạch Tiểu Miên, em có thể đừng nhắc về cô ấy vào lúc này được không?"
Vừa nghe thấy cái tên Lâm Ngọc, Kiều Minh Húc chợt cảm thấy như có tảng đá lớn đang đè nặng lên trái tim mình, tâm trạng cũng không thể nào vui nổi nữa.
“Được, được, được! Tôi không nhắc tới cô ấy nữa. Tôi sẽ tự bịt mũi mình cho đến chết là được mà. Nếu tôi chết, anh phải khắc trên bia mộ của tôi dòng chữ “Bởi tiếng ngáy quá to, vợ tôi đã tự bịt mũi chết, hoàn toàn là vì để chồng được ngủ yên giấc” đó.” Mạch Tiểu Miên có hơi cáu kỉnh nói.
“Phì…” Sau khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636650/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.