Đúng vậy, đối xử tử tế với người nhà của đối phương, đó là nội dung trong hợp đồng.
Có lẽ, những việc anh làm, cũng chỉ là vì thực hiện hiệp ước mà thôi.
Kiều Minh Húc nhìn thấy cô không nói gì thêm, cũng chỉ chuyên tâm lái xe.
Trước khi mặt trời lặn, hai người thuận lợi trở về nhà họ Kiều.
Người nhà họ Kiều lại ấm áp hỏi thăm bọn họ, đủ loại náo nhiệt. Mọi người chung đụng với nhau tương đối thoải mái.
Hai người ở nhà sau khi ăn cơm tối xong, lại tiếp tục trở về nhà nghỉ dưỡng bên bờ biển.
"Tối nay chín giờ tôi còn có hẹn, em tắm trước đi, sau đó tôi sẽ đi ra ngoài."
Kiều Minh Húc nhớ đến cuộc hẹn với Lâm Ngọc, rồi lười biếng ngồi trên ghế sô pha nói với Mạch Tiểu Miên.
"Được."
Mạch Tiểu Miên cũng không hỏi anh có hẹn cùng ai, chỉ cho rằng anh có công việc cần bàn.
Kiều Minh Húc ôm cô lên lầu, giúp cô đặt quần áo mới trong phòng tắm, dùng bao ni lông bọc chân cô lại, sau đó để cô đi vào nhà tắm.
"Tôi đi tắm, còn anh ở đâu?"
Mạch Tiểu Miên nhớ lại tối quan anh đứng ở ngoài cửa phòng tắm nghe cô tắm, cũng cảm thấy có hơi khô nóng.
"Tôi đợi ở cửa, tránh cho em xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà tôi không biết."
Kiều Minh Húc tự nhiên trả lời nói.
"Không muốn!"
Mạch Tiểu Miên đỏ mặt lên, nói: "Tôi không sao cả, anh cứ bận việc của mình đi."
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636454/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.