"Thật là, con gái cũng phải gả đi phương xa, đều ở thành phố A này, muốn gặp thì gặp thôi. Con rể Kiều tốt như vậy, chúng ta nên vì Tiểu Miên mà vui vẻ mới được."
Cha Mạch ở bên cạnh nói.
Mẹ Mạch lau nước mắt, gật đầu nói: "Ừ, chỉ cần Tiểu Miên hạnh phúc thì cho dù có cách chúng ta xa đến mấy, tôi cũng phải thật vui vẻ."
"Đúng vậy, chúng ta về nhà thôi."
Cha Mạch đỡ vai mẹ Mạch, hai người cùng bước về nhà.
"Chị và anh rể đã đi rồi ạ?"
Mạch Đồng Đồng ở nhà dọn dẹp, hỏi.
"Đi rồi. Đồng Đồng, đừng vội, ngồi xuống nghỉ ngơi đi."
Mẹ Mạch nói với Đồng Đồng đang quét dọn ở bên kia.
"Mẹ, con không mệt, mẹ nghỉ ngơi đi."
Mạch Đồng Đồng rất hiểu chuyện nói.
Mẹ Mạch cảm thán nhìn Mạch Đồng Đồng, nói: "Thật may là có Đồng Đồng đến nhà chúng ta, nếu không, cuộc sống sau này của chúng ta cô đơn biết bao!"
"Mẹ à, con cũng rất may mắn khi được trở thành người nhà với mọi người ạ."
Mạch Đồng Đồng mắt đầy cảm động, nói: "Gặp được mọi người, con như bắt đầu một cuộc sống mới, không cần phải sống lang thang, không cần phải đói mỗi khi đông đến, không cần lo lắng ngày mai mình có chết yểu ở ngoài đường hay không nữa..."
"Đồng Đồng..."
Nghe thấy cô bé nói những lời này, trái tim mẹ Mạch cảm thấy chua xót thay. Bà đi đến bên người Đồng Đồng, đưa tay ôm cô bé, nói: "Con chính là con gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636453/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.