"Cơ thể cô giữ thăng bằng không tốt chút nào, gặp cô lần nào là cô ngã lần ấy."
Kiều Sở Thiên đi tới, đứng trước mặt cô, khinh thường nói.
Mạch Tiểu Miên thầm kêu oan uổng.
Từ nhỏ cô đã luyện võ, thật ra cơ thể vô cùng khỏe mạnh đó, nhưng mấy lần té xỉu té ngã
sao hết lần này đến lần khác đều trước mặt Kiều Sở Thiên!
Ôi!
"Tôi thích ngã vậy đó, mắc cái mớ gì đến anh?"
Mạch Tiểu Miên ngang ngạnh cãi lại.
"Là chuyện không liên quan đến tôi, nhưng tôi biết tại sao cô cố ý làm như vậy rồi, muốn tôi thương hương tiếc ngọc phải không."
Khóe môi Kiều Sở Thiên nhếch lên một nụ cười khinh thường chế giễu: "Nếu như là một thiếu nữ yêu kiều đáng yêu làm như vậy, có lẽ tôi sẽ thương tiếc chút đỉnh, còn với cô, phụ nữ gì mà như con voi, giả vờ yếu đuối ngã xuống vậy rất buồn cươi."
"Cút..."
Nghe anh nói như vậy, Mạch Tiểu Miên chỉ thấy máu nóng sục sôi, tức đến nổ phổi.
Cô còn tưởng rằng anh chỉ là một người đàn ông lạnh lùng ít nói thôi, không ngờ còn nói những lời độc ác như vậy.
Cô chỉ hơi cao thôi mà, sao lại như con voi rồi?
Nhưng oan nhất chính là anh nghĩ cô cố ý giả vờ ngã, muốn anh thương hương tiếc ngọc, thiệt cho anh ngay cả cái này mà cũng nghĩ đến.
"Thở hổn hển như vậy, có lẽ là bị tôi nói trúng tim đen rồi! Mạch Tiểu Miên, cô đúng là buồn cười!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636336/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.