Trái tim của Mạch Tiểu Miên căng chặt, cảm giác tai có hơi nóng, vội vàng tránh ánh mắt anh, nhìn nơi khác.
"Lại đây!"
Kiều Sở Thiên ngoắc tay với cô.
Mạch Tiểu Miên không ngờ anh lại gọi cô đến, có hơi kinh ngạc nhưng vẫn đi đến.
Cô vẫn còn mặc áo khoác của bộ váy kiểu dáng Trung Quốc kia, để tiện đi đường, bèn xách lên, chân trần đi đến chỗ của Kiều Sở Thiên.
Kiều Sở Thiên ở trên cao nhìn cô đang cẩn thận di chuyển đôi chân thon dài đi đến, bỗng nhiên có cảm giác hình ảnh thật đẹp cũng kìm không được mà lấy điện thoại ra, thừa lúc cô vẫn cúi đầu nhìn đá ngầm trên mặt đất, chụp cô một tấm...
Mạch Tiểu Miên vất vả lắm mới đến bên dưới tảng đá ngầm mà anh ngồi.
Còn anh đang ngồi trên tảng đá ngầm, nhìn trang phục anh mặc, nếu không làm ra động tác thô lỗ tục tằng là không thể lên đây được,
Cô đứng trước mặt anh, giương mắt nhìn anh: "Có chuyện gì sao?"
"Không có gì."
Kiều Sở Thiên muốn vươn tay kéo cô lên rồi lại rụt về nhìn cô, lạnh lùng nói.
Mạch Tiểu Miên cau mày: "Tôi đi đây."
"Chúng ta tâm sự đi."
Giọng điệu của Kiều Sở Thiên mềm mại hơn.
"Ò."
Mạch Tiểu Miên đứng thẳng nhìn anh, lạnh lùng cất tiếng.
Không biết vì sao, hai người thoáng cái đã chìm trong bầu không khí im lặng xấu hổ, ai cũng không mở lời, ánh mắt nhìn về phía làn sóng lăn tăng đang quay cuồng.
"Ắt xì!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636328/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.