Cửa Lạc Phủ mở ra, hai người gác cửa thấy xe ngựa ngừng lại, đưa cổ ra nhìn: "Ồ, biểu thiếu gia Dương gia tới!" Hai người chỉ nhìn thấy Bảo Trụ, lại bỏ quên Tương Nghi phía sau hắn: "Biểu thiếu gia, hôm nay qua Lạc Phủ chơi ?"
Bảo Trụ không trả lời hắn, chắp tay sau lưng, dung dáng vẻ tiểu đại nhân, sau lưng là mấy nha hoàn bà tử Dương phủ thay Tương Nghi ôm đồ đi theo vào trong, Tương Nghi và Liên Kiều đi cuối cùng.
"Hóa ra là Đại tiểu thư trở lại." Một người gác cửa lười biếng nói: "Đã lâu không gặp Đại tiểu thư."
Tương Nghi nhìn hắn, thoáng gật đầu một cái, sải bước qua ngưỡng cửa. Một mảnh lá cây bỗng nhiên từ trên đầu rơi xuống, đúng lúc rơi vào trên giày của nàng. Tương Nghi nhìn mảnh nhỏ lá cây kia, tâm trạng trong nháy mắt chìm xuống. Đi trong vườn Dương phủ, cả người buông lỏng rất nhiều, nhìn trời xanh mây trắng kia phá lệ đẹp mắt, hít một hơi đều là hương thơm, nhưng bây giờ mình mới vào nhà, đã cảm thấy toàn thân cũng không nhanh nhẹn rồi.
Bảo Trụ ở phía trước ngừng lại, quay đầu nhìn Tương Nghi: "Tương Nghi, muội đi quá chậm."
Tương Nghi miễn cưỡng cười một tiếng, chạy lên mấy bước, đi theo Bảo Trụ: "Muội không thể so với Bảo Trụ ca ca có luyện Võ, sao có thể theo kịp huynh."
Bảo Trụ sờ đầu một cái: "Vậy huynh đi chậm một chút."
Thanh Mai ở cửa đại sảnh thấy Bảo Trụ và Tương Nghi tới, ân cần vén rèm cửa lên: "Biểu thiếu gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174342/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.