Rón rén đi tới tiền đường, màn cửa tế trúc đang hơi rung nhẹ, Tương Nghi từ bên ngoài nhìn vào, chỉ thấy Quá ma ma đang cúi người nói gì bên tai Lạc lão phu nhân, sắc mặt hai người nhìn không rõ lắm, nhưng Tương Nghi mơ hồ cảm thấy, chắc là đang nói chuyện gì quan trọng.
"Đại tiểu thư, ngài có đi vào không?" Thanh Mai lấy lòng vén rèm cửa lên, Đại tiểu thư được lão phu nhân gần gũi yêu thích nhất, ngay cả Dương lão phu nhân tiếng tăm lừng lẫy trong thành Nghiễm Lăng cũng hết sức thích nàng, đưa y phục đưa đồ trang sức, mình nịnh hót một chút chung quy không sai.
Tương Nghi nhẹ nhàng gật đầu, thân thể nho nhỏ đi qua dưới màn trúc, Lạc lão phu nhân chắc chắn đã thấy mình, không bằng đi vào sớm, tránh cho bà cảm thấy lúng túng.
"Tổ mẫu." Tương Nghi cung cung kính kính thi lễ một cái, phân phó Liên Kiều lấy một hà bao nho nhỏ từ trong túi sách ra: "Tiết Đoan Dương tới, Tương Nghi không có gì hay đưa cho tổ mẫu, đây là ta tự mình làm, Thúy Chi dạy con kim chỉ, dùng chỉ năm màu thêu hà bao, bên trong là đỗ trọng bạch chỉ, mang theo có thể trừ tà, xin tổ mẫu dùng chê thủ công Tương Nghi vụng về."
Quá ma ma đưa tay cầm hà bao nhìn rồi đưa qua, hai tay dâng cho Lạc lão phu nhân nhìn: "Tay nhỏ của Đại tiểu thư này đúng là khéo léo, đóa Tiểu Hoa này thêu thật là đẹp mắt."
Mí mắt Lạc lão phu nhân chớp xuống nhìn một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174339/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.