Ngày hôm sau, Lăng Tư Duệ đi làm như thường ngày. Hắn một bộ mặt lãnh đạm, dường như không để tâm đến chuyện hôm qua.
Ba Đổng mẹ Đổng cũng đã về quê để chăm nom vườn tược.
Đổng Ngạc Ngạc nhìn Lăng Tư Duệ một dáng vẻ không nóng không lạnh, chỉ biết thở dài. Cùng hắn đến công ty, cùng hắn ăn trưa, cùng hắn tan sở, nhưng hai người cũng chẳng nói với nhau được mấy câu.
- Ngạc Ngạc!
- Sao ạ?
Đổng Ngạc Ngạc vừa tan làm đã chạy ngay đến phòng Lăng Tư Duệ đợi hắn cùng về.
- Ừ... Hôm nay anh tan ca. Em đón xe về trước nhé!
Lăng Tư Duệ không ngẩng đầu nhìn cô, vừa lật văn kiện vừa xem.
- Vậy à. Em có thể đợi anh cùng về.
Đổng Ngạc Ngạc nhìn hắn nói, bản thân có chút chờ mong hắn đáp ứng.
- Không cần đâu. Em về nhà trước đi. Lát nữa anh còn bận gặp đối tác.
Lăng Tư Duệ nghiêm túc, hai mày nhíu chặt thể hiện thái độ không muốn cùng cô dây dưa.
- Vâng. Em hiểu rồi. Vậy... em về trước.
Đổng Ngạc Ngạc bị dáng vẻ của Lăng Tư Duệ làm ỉu xìu, cô cụp mắt, lủi thủi đi ra ngoài.
Nhìn bóng dáng cô đơn của cô, Lăng Tư Duệ có chút không nỡ. Dằn lòng không được từ bỏ kết hoạch nhưng tâm hắn hiện tại cũng ê ẩm cả rồi. Ngạc Ngạc... Khẽ thở dài, Lăng Tư Duệ dựa người vào ghế nghe điện thoại.
- Kế tiếp làm gì?
---------------------
Biệt thự Khương gia...
- Ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119263/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.