Sáng hôm sau....
Lăng Tư Duệ đã dậy từ sớm. Hôm nay là chủ nhật, hắn sẽ không đến công ty.
Ngoài hoa viên, mùi hương của hoa bách hợp thoang thoảng xộc vào mũi hắn. Lăng Tư Duệ ngồi trên ghế, chiếc bàn được thiết kế theo phong cách hoàng gia phương Tây. Hắn nâng tách cà phê lên miệng, tao nhã uống một ngụm. Vị đắng chát của cà phê khiến đầu lưỡi hắn tê dại.
Trong lòng Lăng Tư Duệ tràn ngập phiền não. Mạc Hải Đường đã đến đường cùng, ông ta có thể sẽ làm ra những chuyện điên rồ mà hắn không ngờ tới. Hiện tại mẹ hắn đang ở chỗ ông ta. Tin tức về Khương Viễn cũng theo gió mà bay. Lăng Tư Duệ không có một đầu mối thông tin nào. Nếu muốn tra ra được chỗ mà Mạc Hải Đường, hắn chắc chắn cần rất nhiều công sức.
Đang trầm tư suy nghĩ thì một cái ôm choàng vào cổ hắn.
- Dậy rồi à?
Lăng Tư Duệ không nhìn cũng đoán được là ai.
Đổng Ngạc Ngạc buông cổ hắn ra, chầm chậm tiến đến một chiếc ghế ngồi xuống. Cô mặc trên người bộ váy ngủ màu trắng tinh khôi, có chút rộng, gương mặt xinh đẹp khẽ cười tinh nghịch:
- Em đương nhiên là dậy rồi. Mà anh lại trầm tư cái gì vậy?
Lăng Tư Duệ nhìn cô, tròng mắt tràn ngập dịu dàng, hắn đáp:
- Không có gì.
Đổng Ngạc Ngạc đương nhiên biết hắn sẽ không nói. Dù có chút không cam tâm, nhưng cô biết làm sao bây giờ. Haizzzz...
- Em biết anh sẽ trả lời như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119256/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.