"Ọt... Ọt"
Bầu không khí im lặng bị tiếng động của ai kia phá vỡ.
Tống Nhất Hàn có chút ngại gãi gãi đầu.
- Anh đói bụng sao?
Tử Ái Huyên bị âm thanh kia làm cho buồn cười, cô nhẹ giọng hỏi.
- À... có một chút...
- Trọ tôi cũng ở gần đây, nếu không ngại, anh có thể đến ăn tối cùng tôi.
Tử Ái Huyên đỏ mặt ngỏ ý. Dù sao tối nay cô cũng mua thức ăn hơi nhiều, có người ăn cùng vẫn thích hơn.
- Vậy tôi không khách sáo.
Tống Nhất Hàn cũng cười cười đáp.
- ----------------
Biệt thự Lăng gia...
Lăng Tư Duệ lái xe trở về biệt thự, hắn bước vào phòng. Căn phòng thoang thoảng hương hoa khiến hắn có chút dễ chịu.
Đổng Ngạc Ngạc nghe tiếng bước chân, nhỏ giọng nói:
- Anh về rồi sao?
Lăng Tư Duệ nghĩ hắn là nguyên nhân đánh thức Đổng Ngạc Ngạc, bản thân có chút áy náy:
- Ừ. Anh làm em tỉnh giấc à?
- Không phải. Em đợi anh.
Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, ánh mắt Đổng Ngạc Ngạc tỏa sáng lấp lánh, cô ngồi dậy dựa lưng vào tường, hai tay ôm gối, nhìn chăm chú bóng dáng cao lớn của Lăng Tư Duệ.
Lăng Tư Duệ không đáp, hắn từ từ tiến lại chỗ cô, ngồi xuống, ánh mắt báo săn trong đêm tối toát ra tia sáng ôn nhu kì lạ.
- Ngạc Ngạc, anh xin lỗi. Anh có chút chuyện.
- Nói em nghe, được không?
Đổng Ngạc Ngạc nhìn vẻ mặt mệt mỏi của hắn, khẽ hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119255/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.