Duệ Nhi?
Cái tên này, chỉ có ba mẹ mới gọi hắn như vậy?
Ông ta... rốt cuộc là ai?
Lăng Tư Duệ cố nhớ ra con người này. Bản thân đang hết sức cẩn trọng.
- Hahaha... Xem ra con mau quên ta thật. Ta là bạn thân của ba mẹ con đây.
Bạn thân?
Một dòng kí ức nhẹ trôi qua đầu hắn.
Đúng rồi. Ngày xưa, người này rất hay sang nhà của hắn. Ba mẹ hắn còn rất xem trọng ông ta.
Nhưng mà...
Với thân phận là người đứng đầu Black Diamond... ông ta có mục đích gì?
Khương Viễn và ông ta cấu kết với nhau là có nguyên do sao?
Chẳng lẽ... ông ta cũng có liên quan đến cái chết của ba mẹ hắn?
Nhưng... Lăng Tư Duệ thật sự không có bằng chứng nào chắc chắn được điều đó. Hắn chỉ biết được Mạc Hải Đường là người đứng đầu Black Diamond, ngoài ra, hắn không biết bất cứ thứ gì khác.
Một tia bất an thoáng qua trong mắt hắn. Nhưng rất nhanh đã nhanh chóng biến mất.
- Rất vui được gặp ông.
Ánh mắt lạnh nhạt lướt qua Mạc Hải Đường khiến ông ta bật cười thích thú.
- Duệ Nhi, sao con lại nhìn ta như vậy?
- Tôi là Lăng Tư Duệ, rất mong ông nhớ kĩ cái tên này.
- Con thật biết đùa nhỉ? Lăng Tư Vũ và Mã Gia Lệ xem ra đã dạy dỗ con thật tốt.
Nụ cười trào phúng cùng câu nói mang hàm ý gợi nhắc như một mũi tên đâm sâu vào ngực hắn.
- Ông có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119234/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.