Thời gian thấm thoát trôi nhanh, thoáng chốc đã xế chiều. Đổng Ngạc Ngạc sau khi kết thúc công việc thì cùng Duẫn Mặc Nghiễm ra về. Cô không nói gì, chỉ lặng lẳng bước đi.
Duẫn Mặc Nghiễm biết rất rõ cô đang có tâm sự. Từ lúc gặp Lăng Tư Duệ đến giờ, cô cứ thẫn thờ như vậy. Tâm ý cũng hiện rõ lên gương mặt.
Điều này khiến tâm trạng cậu không thoải mái.
- Ngạc Ngạc!
Cậu nhỏ giọng gọi cô.
- Sao thế?
Cô giật mình ngước mắt nhìn cậu, tròng mắt long lanh không chứa một tạp chất nào.
- Tối nay, đi với mình đến một nơi, được không?
Giọng nói tha thiết của Duẫn Mặc Nghiễm cất lên đầy ôn nhu.
- Đi đâu vậy?
Đổng Ngạc Ngạc thắc mắc hỏi lại, sự ngạc nhiên đang hiện rõ lên mặt.
- Hôm nay là sinh nhật của Phương Hạ Chi, cô ấy là bạn của mình. Mình muốn cậu đi cùng mình đến đó.
Cậu nói, mắt quan sát biểu cảm trên gương mặt cô. Chỉ thấy hai hàng lông mày đang nhíu lại.
- Mình không thích hợp với những buổi tiệc thượng lưu như vậy. Thật xin lỗi.
Đổng Ngạc Ngạc nhẹ giọng, đáy lòng tràn ngập áy náy.
- Thật ra... mình muốn cậu giả làm bạn gái của mình.
Duẫn Mặc Nghiễm thở dài nói.
- Tại... sao?
Cô kinh ngạc nhìn cậu không chớp mắt.
- Phương Hạ Chi là một cô gái tốt. Mình không muốn cô ấy nuôi hy vọng. Với mình, cô ấy chỉ là một người bạn, một người bạn mà mình rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119233/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.