Lăng Tư Duệ chỉ khẽ cười nhếch mép. Tống Nhất Hàn tức giận nhìn hắn, vừa định nói gì đó thì điện thoại anh reo lên. Giờ này ai lại gọi chứ? Thật bực mình.
Đem điện thoại trong túi ra, anh cau mày nhấc máy:
- A... lô.
- Nhất Hàn... con về ngay cho ba._ Tống Giai Ninh giận dữ quát vào điện thoại.
- Có chuyện gì vậy ba? Con đang có việc bận mà. _ anh chán nản nói.
- Về ngay. Con mà không về ngay bây giờ thì đừng bao giờ về Tống gia nữa.
- Ba... "Tút... tút... tút "....
Tống Nhất Hàn nhìn màn hình điện thoại tối đen, thở dài một tiếng. Anh quay sang nhìn Ngạc Ngạc, thấy gương mặt ngây ngốc không hiểu của cô, khẽ cười một cái.
- Ngạc Ngạc, tôi xin lỗi. Phải để cô ở lại đây rồi.
Anh nói xong thì liếc mắt nhìn sang hắn, đôi mắt nâu sắc nhọn như phát ra tia lửa.
- Lăng Tư Duệ... tôi cấm anh không được có ý đồ gì với cô ấy.
Hắn trước câu nói của anh vẫn không thay đổi sắc mặt, chỉ có cánh môi là khẽ cong lên:
- Ừm.
- Ngạc Ngạc... mai tôi lại đến thăm cô.
Tống Nhất Hàn nhìn cô một lúc rồi rời đi. Trước khi đi còn buông ánh mắt cảnh cáo Lăng Tư Duệ.
Đổng Ngạc Ngạc vẫn ngờ nghệch chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Sau một vài giây bất động, Đổng Ngạc Ngạc cô đã rút ra một chân lý. Tống Nhất Hàn muốn mang cô tránh xa lão công của anh ta nhưng bất thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119178/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.